Mình là dân điện làm thơ
Văn chương sắt thép chắc là không hay
Thôi nhờ đồng nghiệp chung tay
“Hoàn” đôi câu chữ “Chỉnh” thành bài thơ
Mình là dân điện làm thơ
Văn chương sắt thép chắc là không hay
Thôi nhờ đồng nghiệp chung tay
“Hoàn” đôi câu chữ “Chỉnh” thành bài thơ
Em còn nhớ thuở hôm nào
Anh và “Bác cẩu” cùng nhau lên rừng
Ngày đầy nắng gió mưa phùn
Đêm về sương động buốt bờ vai anh
Mình anh toàn sắt bê tông
Nhưng tim anh vốn một lòng nhớ em
Đã hẹn không lẽ em quên
Kaizen 5S học rồi em nha
Hay là tại bởi đường xa
Thôi nhờ bà nguyệt ông tơ “se dùm”
Ông tơ cầm bó dây thừng
Còn kia Bà nguyệt xách kềm “Palang”
Băng rừng Em đến cùng Anh
Bao nhiêu ngày tháng ta gần bên nhau
Thương Em chẳng biết nói sao
Tặng em “biến áp, biến tần, công tơ”
Thương Anh Em sẽ làm thơ
Rồi cùng chiêm ngắm non song vô vàng.
Anh là “Cột điện” trên ngàn
Em là “ Dây điện” ôm quàng vai Anh
Đôi ta vững chải song hành
Cho dù mưa nắng chẳng hề rời xa
Đến nay tình đã nở hoa
Dâng nguồn năng lượng đẩy lùi bóng đêm./.
Người viết : Nguyễn Ngọc Thơ
Đơn vị: Phân xưởng sửa chữa cơ nhiệt – Công ty Cổ phần Nhiệt điện Bà Rịa
btp